Bữa cơm tháng 7 vì trời mưa nên đành phải mượn đỡ hành lang, trong cái rủi có cái may, mọi người nhanh trí xếp mấy cái hộp gỗ bụi bặm tạo thành một chiếc bàn nhỏ. Mỗi người mang lên lớp từng túi nhỏ thơm phưng phức là công sức cả buổi sáng chuẩn bị. Nào là gỏi gà, nem rán, bánh canh nấu từ sớm nên bị sống lại, xoài nước mắm, một hộp cơm trắng, chả giò, bún, trái cây…đơn sơ thế thôi mà có thể cứu đói hai mươi mấy người cơ đấy! Các giáo viên tình nguyện tấm tắc khen tài nghệ của anh chị học viên. No rồi nhưng đồ ăn vẫn còn nhiều biết phải làm sao? Cô tình nguyện viên bày trò goắn tù tì cho các anh chị, người thắng sẽ gắp đồ ăn và người thua phải ăn cho hết. Các anh trai có vẻ thắng thế hơn nên các chị nhà mình ăn no muốn vỡ cả bụng, nhưng trớ trêu là các anh nam cũng muốn thua vì bụng bắt đầu biểu tình! Cũng may là ai nấy đều no một bụng cười rồi! Một chị học viên chia sẻ: “Đã lâu lắm mới được ăn một bữa sảng khoái, thoải mái thế này!”. Đúng là cảm giác cùng chấm chung một chén nước mắm mới tuyệt vời làm sao, mọi người quây quần cùng chia sẻ với nhau để vơi bớt nỗi nhớ nhà, để giảm bớt áp lực công việc và để tin tưởng rằng không có ai lẻ loi một mình cả.


Ban tổ chức cảm ơn sự tham gia nhiệt tình của các anh chị. Hẹn tái ngộ lần sau tại bữa cơm đoàn viên Trung thu nhé!