Sau khi rời khỏi nhà Che Chở- Tháng 5 /2017 Ngày Về Nhà Mẹ

 Nhà Mẹ ở đâu?

Lao động nước ngoài được làm việc tại Đài Loan lâu nhất là 14 năm( đối với khán hộ công). Nếu may mắn có thể bình an vô sự kiếm tiền, chờ ngày quay về nhà đoàn tụ với gia đình đích thực. Những chị em đã từng ở nhà Che Chở không phải lúc nào cũng được thuận buồm xuôi gió. Không có ai muốn cư trú lâu tại nhà Che Chở cả, mọi người đều hi vọng chủ cũ nhanh chóng ký tờ giấy đồng ý chuyển chủ, hay mong sao tòa án nhanh nhanh có kết quả, ước  ao tìm được chủ mới tốt hơn để bắt đầu công việc mới, nhà Che Chở tất  nhiên vẫn không phải là ngôi nhà đích thực của mọi người.

Các chị em đồng hương cùng các nhân viên tại nhà Che Chở cùng nhau trải qua những ngày tháng khó khăn và chờ đợi, cùng nhau đối mặt với những tranh chấp về quyền lao động, kiện cáo nơi tòa án, đi đến trung tâm tìm việc phỏng vấn...những ngày tháng đó để lại cho nhau biết bao tình cảm đặc biệt. Chị Hạnh chia sẻ:  “nhà Che Chở giống như Nhà Mẹ tại Đài Loan, hôm nay có thể quay lại nhà Mẹ thật là vui!”

  Sau khi rời khỏi nhà Che Chở, mọi người sống tốt chứ?

Buổi sáng hôm ấy, các chị lần lượt tới trung tâm Tân Sự, có người vừa vào liền tay bắt mặt mừng chào hỏi, người thì ôm chầm lấy nhau, nói chuyện chia sẻ công việc hiện tại thế nào. Mọi người ai nấy đều nghiêm túc lắng nghe bài chia sẻ về quyền lợi lao động, sau đó còn hào hứng giơ tay trả lời câu hỏi giành phần thưởng. Bữa trưa mọi người cùng nhau thưởng thức những món ăn thân thuộc do trung tâm chuẩn bị : cơm vàng Indo, bánh tôm, gỏi cuốn Việt Nam, mì Ý cùng nhiều món ăn ngon khác.

Chị Hạnh nói hiếm có dịp được nghỉ để đi đây đi đó nên tâm trạng hôm này đặc biệt tốt, chị biết rằng hôm nay sẽ có thời gian chia sẻ nên đã viết sẵn vào hai tờ giấy

 

những kinh nghiệm muốn chia sẻ trong suốt hơn 12 năm qua làm việc tại Đài Loan. Các chị em cũng lần lượt chia sẻ với mọi người; Dina nói rằng chị xem bà cũ được chăm sóc như người nhà nên sẽ chăm sóc hết mình cho bà; Ani chia sẻ rằng chủ hiện tại rất tốt, đều trả tiền tăng ca và có thể xin nghỉ; Mini nói rằng bây giờ tốt hơn hồi trước nhiều, có thể dùng điện thoại nhìn thấy con và chồng. Đương nhiên không phải câu chuyện của ai cũng đều tốt; Adi chăm sóc một bà cụ bị lẫn thường nổi giận nên phải thường xuyên cẩn thận; chị Hạnh chăm sóc một ông cụ trong suốt 9 năm, khi ông cụ mất chị khóc một cách đau lòng như chính người thân của mình. Trải qua biết bao niềm vui nỗi buồn dưới áp lực công việc, các chị em vẫn luôn lạc quan chia sẻ rằng : “ Cực khổ cũng phải nhẫn nại”, “ chăm sóc tốt các bậc tiền bối”, “ kiếm tiền giúp đỡ gia đình”.

Có thể nghỉ phép quay lại tham gia hoạt động, hoặc đã từng cùng nhau trải qua giai đoạn khó khăn ngày nào, và tạo được mối quan hệ tốt đẹp với chủ. Có thể nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của mọi người khiến chúng tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

  Sau khi về nhà Mẹ

Các chị em viết ra ước mơ của mình rồi đặt vào hộp sắt nguyện ước, rồi quay trở lại công việc hằng ngày, hi vọng lần sau quay về nhà mẹ  những ước nguyện được đặt trong hộp sắt này như xây nhà, kết hôn,...thông qua quá trình lao động vất vả của mọi người đều được được đâm hoa kết quả. Hơn nữa, Đài Loan càng có thể trở thành một nơi an toàn cho mọi người xây dựng ước mơ.