TIẾNG CƯỜI TRONG NƯỚC MẮT

Quyết định rời xa đất mẹ đi kiếm sống không phải là một điều đơn giản, chỉ những người từng trải mới hiểu được cái chữ ký trên bản hợp đồng đó phải cần  biết bao nhiêu dũng khí, 

vì nó không đơn thuần chỉ là bay đến một đất nước khác nhưng đàng sau đó ẩn chứa muôn vàn câu chuyện không bao giờ kể hết hoặc có thể chẳng bao giờ được người khác biết đến… Khi còn cắp sách đến trường ai cũng muốn nhanh chóng trở thành người lớn nhưng một khi bước chân vào đời thì lại ước gì được quay lại cái ngày ngây ngô hồn nhiên ấy. Thật hạnh phúc biết bao khi đặt chân trên đất khách quê người có thể gặp được các thầy cô xứ Đài đầy nhiệt huyết tình nguyện dạy tiếng Hoa cho anh chị em hi vọng mọi người có thể nhanh chóng thích nghi với cuộc sống mới, biết được cái chữ để không bị lừa, mai sau về nước có thể tìm được công việc tốt hơn. Mỗi lần đi học là một lần được quay lại thời học sinh, được quên đi 
phần nào đó những khó khăn trong cuộc sống. Đã mười mấy năm rồi, thầy Lư và học trò của thầy cứ dành ngày chủ nhật tuần thứ hai và thứ tư của một tháng để dạy tiếng Hoa cho anh chị em lao động nước ngoài. Chủ nhật ngày

 

14/5, trung tâm Tân Sự tổ chức lễ tri ân, một dịp đặc biệt để anh chị em bày tỏ lòng biết ơn đến quý thầy cô. Bài hát “ Bụi phấn” được vang lên từ những học sinh Việt gửi đến thầy cô cùng dòng chữ tự tay viết “ Cảm ơn thầy cô,  chúng em yêu thầy cô”.

Bụng ai cũng đều sôi sùng sục từ lúc nhìn thấy các túi đồ ăn và trái cây của các anh chị mang tới. Sau khi tiếp đầy năng lượng, cả trò lẫn thầy kéo ra sân bóng chơi trò chơi. Ba đội ngang tài ngang sức đã thi đấu hết mình. Trò đầu tiên mang tên “ Công trứng về tổ”, đội Ba với kỹ thuật khéo léo luôn dẫn đầu nhưng không ngờ vì một sơ suất nhỏ đã bị đội Một dùng chiến lược chậm mà chắc dẫn trước, đội Hai dù làm trứng rớt lên rớt xuống nhưng vẫn kiên trì công hết trứng về tổ. Trò chơi thứ hai “ Mò chữ”, một sự kết hợp hoàn hảo giữa thầy cô và học trò, các anh chị phải dùng miệng lấy kẹo từ đĩa bột mì mới được tiến vào

 

khung thành tìm chữ cho thầy cô. Trong vòng 15 phút, cả ba đội đã lấy được rất nhiều chữ và ghép thành câu, từ có nghĩa. Lần này đội Ba đã phục thù dành được số điểm cao nhất, để lại đội Hai và Ba phía sau. Trò chơi thứ ba “ Bỏ đũa vào lọ” không gây khó  dễ cho đội nào cả vì mọi người phối hợp vô cùng ăn ý, đến nỗi dây đứt liên tục. Phần thi gây cấn tiếp theo là “ Cưỡi ngựa cạp táo”, không ngờ rằng chỉ trong vòng ba phút tất cả các quả táo đều được ăn sạch cả vỏ lẫn hột, đội Hai lần này đã cùng với đội Một giành vị trí số một. Sau bốn vòng thi gây cấn, đội Ba đã vinh dự giành giải Nhất, đội Một cũng xuất sắc không kém vui vẻ giành giải Hai, đội Hai với tinh thần thi đấu cao thượng vinh dự giành được giải Ba. Để kết thúc chương trình, tất cả mọi người cột trên chân một trái bóng và cùng ra chiến trường đạp vỡ bóng của đối phương,

và nơi chiến trận ấy cuối cùng chỉ còn xót lại hai nàng thiếu nữ xinh đẹp là cô giáo đến từ Đại Lục và cô học trò Việt Nam dễ mến.

 

Đã lâu lắm rồi những con người được gọi là trưởng thành này mới được chạy nhảy tung tăng như thế, mới được lớn tiếng hò hét cổ vũ và cười thoải mái như thế. Mọi người có tin rằng một trong những ước nguyện của chúng ta đểu đã trở thành hiện thực không?  Đó là chúng ta đã trở thành người lớn và chúng ta vẫn luôn được quay lại cái ngày chạy nhảy hồn nhiên của tuổi học trò, để tiếng cười luôn áp đảo tiếng khóc của dòng đời.

Cảm ơn quý thầy cô đã luôn đồng hành với trung tâm để giúp đỡ anh chị em, cảm ơn anh chị em vì tất cả, nụ cười trên gương mặt của mọi người là động lực cho chúng tôi tiếp tục bước tiếp cùng anh chị em trên con đường đầy gian nan nhưng vô cùng tươi đẹp này.